Điếm non vú xệ chiều khách chơi không bao

Vậy thì việc gì mình phải la toáng lên cho người ta biết? Chiếc giường gỗ mun lên nước bóng nhoáng trên phủ tấm nệm mouse dày gần 10cm trãi drap màu xanh dương trông thật dịu mắt và đêm xuống, dưới ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn trái ớt màu hồng tươi, tổ ấm chị gái con vợ lẽ bố Thạnh quả thật không còn nơi nào có thể sánh được nữa ; đây cũng chính là nơi động phòng hoa chúc vào một buổi tối trời mưa tầm tã giữa hai chị em cùng mang chung dòng máu cận huyết…
Lợi đứng trước bàn thờ khói nhang nghi ngút quyện vòng xung quanh di ảnh người chị cùng cha khác mẹ vừa mới từ trần hai mươi mốt ngày nay mà lòng không khỏi cảm thấy bồi hồi, xốn xang ; gần đó, cậu Thắng đang ngồi nơi bàn trầm ngâm bên tách trà ngó mông lung ra ngoài sân trước nhà qua khung cửa sổ, buồn buồn nhìn mấy cành hoa lan, hoa mai, hoa giấy lung linh cơn gió thoảng. Trong căn phòng tranh tối tranh sáng, sau khi mở rộng hai vạt thân áo trước chị ra hai bên, nó không khỏi trố mắt nhìn sững vào lớp da thịt non nõn nà, trắng ngần như bông tựa tuyết nơi thân thể người chị gái xinh đẹp và lúc này đây không còn chần chờ chi nữa, sau khi chị lần lượt co duỗi hai cánh tay để nó cởi hai ống tay áo chị ra khỏi thân người rồi đặt lên trên mé đầu nệm, nó tiếp tục tấn công mục tiêu thứ hai của chị đó là chiếc áo ngực ; hai bàn tay nó nhanh nhẹn luồn qua