Em sinh viên mình dây dễ thương lồn ướt nhẹp dâm thủy

Con đường có tối, có sáng, có bằng phẳng và có cả những hố nhỏ, nếu bất cẩn ta sẽ trượt dài trên sai lầm, không thể đứng dậy, không thể quay lại và sẽ không giữ được bông hoa tươi thắm kia trên tay ta – vì nó đã héo úa ,tàn phai và rơi rụng mất rồi – có thể ai đó đi sau bạn sẽ nhặt bông hoa lên và mỉm cười, vì hạnh phúc là dành cho ai biết trân trọng, gìn giữ và nắm bắt. Tôi mỉm cười nhìn họ – nhưng không phải là cười vui – nụ cười héo hắt chẳng biết nói thế nào cho vơi ! Còn bên kia ngọn đèn, một cậu trai trẻ và một cô bé đang đứng, cô bé mặc áo đầm màu hồng đang khóc, ánh mắt sợ hãi và có gì đó bẽn lẽn mắc cở – khi tôi nhìn cô ấy – vì để người khác thấy mình phải khóc , con gái mà ! Chợt thấy 2 hoàn cảnh trái ngược nhau đang ở ngay phía trước mắt : một chàng trai đang khoác áo cho bạn gái ,và mỉm cười vuốt tóc cô ấy – phủi những hạt mưa đang vấn vương trên mi mắt – và họ ra về, nhìn họ khuất dần trong đám đông ,chợt nhớ lại ngày xưa ấy… Cô ấy không phải là người con gái đầu tiên đến với mình , nhưng lại là người con gái mình luôn nhớ đến và là người con gái mình hối tiếc nhất khi đã để vuột mất. Muốn nói lắm, nói lắm với chàng trai trẻ : đừng làm cô ấy tổn thương, đừng làm cô ấy phải khóc, vì người con gái luôn